Mác 4:1-13 Kinh Thánh Bản Dịch Mới (NVB)

1. Một lần khác, Đức Giê-su khởi sự giảng dạy nơi bờ biển. Một đoàn dân rất đông tụ tập quanh Ngài nên Ngài phải xuống ngồi trên một chiếc thuyền đậu dưới nước, còn cả đám đông ở trên bờ.

2. Ngài dùng ngụ ngôn dạy họ nhiều điều; trong lúc dạy, Ngài bảo họ rằng:

3. “Hãy nghe đây! Một nông dân đi ra gieo giống.

4. Khi gieo, có hạt rơi trên đường mòn, chim đến ăn hết.

5. Hạt khác rơi vào nơi có đá, chỉ có ít đất nên liền mọc ngay. Vì đất không được dày,

6. lúc mặt trời mọc lên, thì bị sém nắng và không có rễ nên phải khô héo.

7. Hạt khác nữa rơi nhằm chỗ gai góc, gai mọc rậm lên làm nghẹt ngòi không kết hạt được.

8. Còn hạt rơi vào nơi đất tốt thì lớn lên, nẩy nở ra và kết quả, một hạt ra ba chục, hạt khác sáu chục, và hạt khác một trăm.”

9. Rồi Ngài bảo: “Ai có tai để nghe, hãy lắng nghe!”

10. Khi còn lại một mình Đức Giê-su, mười hai sứ đồ và những người khác hỏi Ngài về ngụ ngôn ấy.

11. Ngài đáp: “Sự huyền nhiệm Nước Đức Chúa Trời đã được ban cho các con. Nhưng đối với người ngoài thì dùng ngụ ngôn mà dạy mọi sự.

12. Để: ‘Họ xem thì vẫn xem mà không thấy, Nghe thì vẫn nghe mà không hiểu, E họ hối cải và được tha tội chăng.’ ”

13. Rồi Ngài bảo họ: “Các con không hiểu nổi ngụ ngôn này thì làm sao có thể hiểu được tất cả các ngụ ngôn khác?

Mác 4