19. và Giu-đa Ích-ca-ri-ốt, là kẻ phản Ngài.
20. Khi Đức Giê-su về đến nhà, dân chúng lại tụ họp đông đảo, đến nỗi Ngài và môn đệ không thể dùng bữa được.
21. Thân nhân Ngài nghe vậy tìm đến canh chừng Ngài, vì họ bảo rằng Ngài bị quẫn trí.
22. Nhưng các chuyên gia kinh luật từ Giê-ru-sa-lem đến lại nói: “Ông ấy bị quỷ Bê-ên-xê-bun ám và cậy trùm quỷ mà trừ quỷ.”
23. Đức Giê-su kêu họ đến, dùng ngụ ngôn giải thích: “Làm sao Sa-tan có thể trừ Sa-tan được?
24. Một nước tự chia rẽ thì nước ấy không sao đứng vững được,
25. một nhà tự chia rẽ thì sẽ không đứng vững được.
26. Nếu Sa-tan tự chống nghịch và chia rẽ thì không tồn tại được nhưng sẽ bị tiêu diệt.
27. Không ai có thể vào nhà một người mạnh để cướp của mà không trói người mạnh kia trước, phải trói nó trước rồi mới cướp được.”
28. “Ta quả quyết với các ông: Mọi tội lỗi loài người phạm đều có thể tha được, kể cả những lời phạm thượng.
29. Nhưng ai phạm thượng chống Đức Thánh Linh thì sẽ chẳng bao giờ được tha mà phải mắc tội muôn đời.”
30. Sở dĩ Ngài nói như vậy vì họ cho rằng Ngài bị tà linh ám.
31. Mẹ và các em Ngài đến đứng bên ngoài cho người gọi Ngài.