5. Nhưng họ cứ nằng nặc tố: “Tên này sách động quần chúng, thuyết giáo khắp cả vùng Giu-đê, bắt đầu từ Ga-li-lê rồi đến tận đây.”
6. Nghe vậy, Phi-lát điều tra xem Ngài có phải là người Ga-li-lê không.
7. Biết Ngài thuộc thẩm quyền vua Hê-rốt, Phi-lát sai giải Ngài qua cho vua (mấy ngày đó, vua Hê-rốt đang ở tại Giê-ru-sa-lem).
8. Thấy Đức Giê-su, vua Hê-rốt mừng lắm, vì từ lâu đã nghe đồn về Ngài, vua mong ước được gặp và hy vọng được xem Ngài làm dấu lạ.
9. Vua tra vấn Ngài nhiều câu, nhưng Ngài không đáp một lời.
10. Các thượng tế và các chuyên gia kinh luật đứng tại đó tố cáo Ngài kịch liệt.
11. Vua Hê-rốt cùng binh sĩ khinh miệt và chế giễu Ngài, khoác cho Ngài chiếc áo sặc sỡ rồi sai giải Ngài trả về cho Phi-lát.
12. Phi-lát và Hê-rốt vốn thù nhau nhưng ngày hôm đó trở thành bạn.
13. Phi-lát triệu tập các thượng tế, các nhà lãnh đạo cùng dân chúng và bảo: