10. Nhưng họ đã phản nghịch Và làm buồn lòng Đức Thánh Linh của Ngài; Cho nên Ngài đã trở thành kẻ thù của họ; Chính Ngài chiến đấu chống lại họ.
11. Bấy giờ họ nhớ lại ngày xưa; Nhớ đến Môi-se và dân Ngài nên hỏi: Đấng đã đem họ ra khỏi biển Cùng với những người chăn và bầy chiên của Ngài đâu rồi? Đấng đã đặt Đức Thánh Linh của Ngài Ở giữa họ đâu rồi?
12. Ai khiến cánh tay vinh hiển Ngài Đi bên phải Môi-se, Ai rẽ nước ra trước mặt họ Đặng lưu danh muôn đời?
13. Ai đã dẫn họ qua các vực sâu Như ngựa trong sa mạc, Không hề vấp ngã?
14. Như bầy súc vật đi xuống thung lũng. Thần của CHÚA đã ban cho họ an nghỉ. Ngài đã dẫn dắt dân Ngài như thế Để làm danh Ngài vinh hiển.
15. Từ trời xin Ngài hãy nhìn xuống, Từ nơi ở thánh và vinh hiển xin hãy xem. Lòng nhiệt thành và sức mạnh của Ngài ở đâu? Ngài đã thu lại tấm lòng tha thiết và thương xót chúng tôi.
16. Thật, chính Ngài là Cha chúng tôi. Dù Áp-ra-ham không biết chúng tôi; Y-sơ-ra-ên không công nhận chúng tôi Thì Ngài, lạy CHÚA, vẫn là Cha chúng tôi. Danh Ngài là Đấng Cứu Chuộc chúng tôi từ muôn đời.