9. Hỡi cánh tay CHÚA, hãy thức dậy, Thức dậy để mặc lấy năng lực. Hãy thức dậy như ngày xưa, Như các thời cổ đại. Chẳng phải Ngài là Đấng sẽ chặt Ra-háp ra từng mảnh, Đã đâm quái vật đó sao?
10. Chẳng phải Ngài là Đấng làm cho biển và nước vực sâu khô cạn sao? Ngài đã làm vực thẳm của biển cả Thành con đường Cho những người được cứu chuộc đi qua.
11. Những người được chuộc của CHÚA sẽ trở về Và ca hát đi vào Si-ôn. Sự vui mừng đời đời ở trên đầu họ. Họ sẽ được hân hoan, vui mừng. Buồn rầu, than vãn sẽ tránh xa.
12. “Ta, chính Ta là Đấng an ủi các ngươi. Ngươi là ai mà sợ loài người hay chết? Hay sợ con cái loài người được sinh ra như cỏ?
13. Ngươi đã quên CHÚA, Đấng tạo ra ngươi. Ngài đã giương các tầng trời, Lập nền quả đất Nhưng suốt ngày ngươi cứ sợ Cơn giận dữ của kẻ áp bức Khi nó định hủy diệt. Nhưng cơn giận dữ của kẻ áp bức ở đâu?
14. Kẻ tù đày sẽ chóng được giải cứu, Sẽ không chết nơi ngục tối Cũng không thiếu lương thực.
15. Vì chính Ta là CHÚA, Đức Chúa Trời ngươi, Đấng làm biển động và sóng gầm thét. CHÚA Vạn Quân là danh Ngài.
16. Ta đã đặt lời Ta trong miệng ngươi, Giấu ngươi dưới bóng bàn tay Ta; Giương các tầng trời, Lập nền quả đất Và phán với Si-ôn rằng: ‘Ngươi là dân Ta.’ ”