1. Ta sẽ hát cho người yêu dấu của Ta Một bài tình ca về vườn nho của người. Người yêu dấu của Ta có một vườn nho Trên ngọn đồi tươi tốt.
2. Người đào xới, dọn sạch đá sỏi Và trồng loại nho chọn lọc. Người xây một tháp canh giữa vườn, Đào một hầm ép nho nơi ấy. Người trông mong nó sanh nho tốt Nhưng nó sinh nho hoang.
3. “Này, hỡi cư dân thành Giê-ru-sa-lem và người Giu-đa, Hãy xét giữa Ta và vườn nho Ta.
4. Có điều gì cần làm thêm cho vườn nho Ta Mà Ta không làm cho nó chăng? Khi Ta trông mong nó sinh nho tốt Thì nó lại sinh nho hoang.
5. Này, Ta sẽ bảo các ngươi Điều Ta sẽ làm cho vườn nho Ta. Ta sẽ phá rào Thì nó sẽ bị ăn nuốt. Ta sẽ đập đổ tường Thì nó sẽ bị chà đạp.
6. Ta sẽ làm cho nó hoang phế, Không tỉa cành, không vun xới; Cỏ gai và bụi gai sẽ mọc trên nó. Ta sẽ ra lệnh cho mây Không mưa xuống nữa.
7. Vì vườn nho của CHÚA Vạn Quân Là nhà Y-sơ-ra-ên Và những người của Giu-đa Là những cây trồng Ngài ưa thích. Ngài mong công bình nhưng kìa, chỉ thấy đổ máu. Ngài mong công chính nhưng kìa, chỉ thấy tiếng kêu la.
8. Khốn cho các ngươi! Những người mua thêm nhà, Tậu thêm ruộng Cho đến khi hết đất Và ngươi phải cư trú một mình trong xứ.”
9. CHÚA Vạn Quân phán vào tai ta: “Chắc chắn nhiều nhà cửa sẽ bị hoang phế, Những nhà lớn và đẹp không có người ở.
10. Vì vườn nho mười mẫu chỉ sản xuất được một bình rượu. Mười thùng hạt giống chỉ thu được một thùng thóc.”