11. Ta sẽ làm mọi núi Ta thành đường đi Và các đường cái Ta sẽ được xây dựng.
12. Kìa, những người này sẽ đến từ phương xa. Kìa, những người kia sẽ đến từ phương bắc, phương tây Và những người nọ đến từ vùng Si-nim.”
13. Hỡi trời hãy hò reo, Hỡi đất hãy vui mừng; Hỡi các núi hãy cất tiếng reo hò Vì CHÚA đã an ủi dân Ngài Và thương xót những người khốn khổ của Ngài.
14. Nhưng Si-ôn nói rằng: “CHÚA đã từ bỏ tôi, Chúa tôi đã quên tôi.”
15. “Một người đàn bà có thể quên con mình đang bú Hay không thương xót con trai một mình sao? Dù những người này có thể quên, Nhưng chính Ta sẽ không quên ngươi.
16. Nầy, Ta đã khắc ngươi trong lòng bàn tay Ta; Các tường thành ngươi vẫn tiếp tục ở trước mặt Ta.
17. Các con trai ngươi sẽ nhanh nhẹn đến; Còn những kẻ phá hoại, những kẻ làm ngươi hoang tàn sẽ rời khỏi ngươi.
18. Hãy ngước mắt nhìn quanh và xem: Tất cả chúng nó đều họp lại và đến cùng ngươi.” CHÚA phán: “Như Ta hằng sống, Ngươi sẽ mang tất cả chúng nó như đồ trang sức, Sẽ thắt lưng chúng nó như cô dâu.
19. Vì dù những nơi hoang tàn, những nơi tiêu điều, Những vùng đất đổ nát của ngươi Thì giờ đây quá chật cho người định cư Và những kẻ ăn nuốt ngươi sẽ cách xa ngươi.
20. Những đứa con trong thời ngươi mất mát người thân Sẽ nói vào tai ngươi: Chỗ này chật quá cho tôi, Hãy nới rộng cho tôi ở.
21. Nhưng ngươi tự hỏi trong lòng rằng: ‘Ai đã sinh những đứa này cho tôi? Tôi đã mất hết con cái, đã bị son sẻ, Bị lưu đày và từ bỏ. Ai đã nuôi dưỡng những đứa này? Kìa, ta đã bị bỏ mặc một mình, Những đứa này từ đâu đến?’ ”
22. CHÚA phán như vầy: “Nầy, Ta sẽ giơ tay trên các nước, Giương cờ trên các dân Thì chúng sẽ bồng các con trai ngươi trong lòng Và các con gái ngươi trên vai mà đến.
23. Các vua sẽ là cha nuôi ngươi Và các hoàng hậu sẽ là vú em của ngươi. Họ sẽ cúi mặt xuống đất lạy ngươi Và liếm bụi chân ngươi, Rồi ngươi sẽ biết rằng Ta là CHÚA, Những ai trông cậy Ta sẽ không hổ thẹn.”
24. Có thể nào người ta lấy chiến lợi phẩm của dũng sĩ Hay giải cứu các tù binh từ người dũng mãnh được chăng?