Isa 49:1-17 Kinh Thánh Bản Dịch Mới (NVB)

1. Hỡi các hải đảo, hãy nghe Ta; Hỡi các dân xa xôi, hãy chú ý. CHÚA đã kêu gọi tôi từ trong bụng mẹ, Đã công bố tên tôi khi tôi còn trong lòng mẹ.

2. Ngài làm miệng tôi như lưỡi gươm sắc bén Và che tôi trong bóng tay Ngài. Ngài làm tôi thành mũi tên sáng loáng, Và giấu tôi trong bao đựng tên của Ngài.

3. Ngài phán cùng tôi: “Ngươi là tôi tớ Ta. Hỡi Y-sơ-ra-ên, Ta sẽ được vinh quang nơi ngươi.”

4. Và tôi tự bảo: “Tôi đã lao lực luống công; Tôi đã tổn sức hư không và vô ích. Nhưng thật vậy, lẽ công bình của tôi ở nơi CHÚA, Và phần thưởng tôi ở nơi Đức Chúa Trời tôi.”

5. Bây giờ, CHÚA phán: Đấng đã lập tôi từ trong bụng mẹ để làm tôi tớ Ngài, Để đem Gia-cốp trở lại cùng Ngài Và tập họp Y-sơ-ra-ên đến với Ngài Vì tôi được tôn trọng trước mắt CHÚA Và Đức Chúa Trời là sức lực của tôi.

6. Ngài cũng phán: “Ngươi làm tôi tớ Ta Để phục hồi các chi tộc Gia-cốp Và đem những người được gìn giữ của Y-sơ-ra-ên trở về, chỉ là việc nhỏ; Ta sẽ làm cho ngươi như ánh sáng cho các nước, Đem sự cứu rỗi của Ta đến tận cùng quả đất.”

7. CHÚA, Đấng Cứu Chuộc, Đấng Thánh của Y-sơ-ra-ên phán Cùng người bị người ta khinh bỉ, bị các nước ghê tởm, Cùng kẻ tôi tớ của các kẻ cai trị, như vầy: “Các vua sẽ thấy ngươi và đứng dậy, Các hoàng tử sẽ quỳ lạy Vì CHÚA, Đấng Trung Tín, Đấng Thánh của Y-sơ-ra-ên đã chọn ngươi.”

8. CHÚA phán như vầy: “Trong thì thuận tiện Ta đã đáp lời ngươi; Trong ngày cứu rỗi Ta đã giúp đỡ ngươi. Ta sẽ gìn giữ ngươi, làm cho ngươi Thành giao ước của dân Để phục hồi đất, Để phân chia các di sản hoang tàn;

9. Để bảo những người phu tù: ‘Hãy đi ra;’ Những kẻ ở trong tối tăm: ‘Hãy chiếu sáng.’ Họ sẽ được chăn giữ trên đường đi Và mọi đồi trọc sẽ trở nên đồng cỏ cho họ.

10. Họ sẽ không đói, không khát; Hơi nóng và mặt trời cũng sẽ không thiêu đốt họ Vì Đấng thương xót họ sẽ hướng dẫn, Ngài sẽ dắt họ đến bên suối nước.

11. Ta sẽ làm mọi núi Ta thành đường đi Và các đường cái Ta sẽ được xây dựng.

12. Kìa, những người này sẽ đến từ phương xa. Kìa, những người kia sẽ đến từ phương bắc, phương tây Và những người nọ đến từ vùng Si-nim.”

13. Hỡi trời hãy hò reo, Hỡi đất hãy vui mừng; Hỡi các núi hãy cất tiếng reo hò Vì CHÚA đã an ủi dân Ngài Và thương xót những người khốn khổ của Ngài.

14. Nhưng Si-ôn nói rằng: “CHÚA đã từ bỏ tôi, Chúa tôi đã quên tôi.”

15. “Một người đàn bà có thể quên con mình đang bú Hay không thương xót con trai một mình sao? Dù những người này có thể quên, Nhưng chính Ta sẽ không quên ngươi.

16. Nầy, Ta đã khắc ngươi trong lòng bàn tay Ta; Các tường thành ngươi vẫn tiếp tục ở trước mặt Ta.

17. Các con trai ngươi sẽ nhanh nhẹn đến; Còn những kẻ phá hoại, những kẻ làm ngươi hoang tàn sẽ rời khỏi ngươi.

Isa 49