1. “Hỡi các hải đảo, hãy im lặng trước mặt Ta. Hãy để cho các nước phục hồi năng lực; Hãy để chúng đến gần và nói đi. Chúng ta hãy cùng nhau đến gần để tranh cãi.
2. Ai đã đánh thức người từ phương đông? Trong sự công chính, kêu gọi người đến chân mình? Trao các nước cho người, Chà đạp các vua dưới chân. Trao phó chúng nó cho gươm người như bụi đất? Phó chúng nó cho cung người như rơm rác gió thổi bay đi?
3. Người săn đuổi chúng, vượt qua một cách an toàn Con đường mà chân ngươi chưa hề bước đến.
4. Ai đã thực hiện và làm điều này? Ai đã gọi các thế hệ từ ban đầu? Chính Ta là CHÚA, là đầu tiên và cũng sẽ hiện diện Cho đến cuối cùng. Chính Ta là Đấng ấy.”
5. Các hải đảo thấy và sợ hãi, Các đầu cùng quả đất run rẩy; Chúng tiến lại gần và đến.
6. Mỗi người giúp kẻ lân cận mình Và nói với anh em mình: “Hãy can đảm lên.”
7. Thợ mộc khuyến khích thợ vàng; Thợ gò bằng búa Khích lệ thợ đập đe; Thợ hàn lại bảo: “Thế là tốt;” Rồi họ dùng đinh đóng để nó khỏi ngã.
8. “Nhưng ngươi, hỡi Y-sơ-ra-ên, tôi tớ Ta. Hỡi Gia-cốp, kẻ ta chọn lựa; Là dòng dõi Áp-ra-ham, bạn Ta.
9. Ta đã nắm lấy ngươi từ đầu cùng quả đất, Kêu gọi ngươi từ các góc đất, Và bảo ngươi: ‘Ngươi là tôi tớ Ta,’ Ta đã chọn ngươi và không bỏ ngươi.
10. Đừng sợ vì Ta ở cùng ngươi. Chớ kinh hoàng vì Ta là Đức Chúa Trời ngươi. Ta sẽ thêm sức cho ngươi, giúp đỡ ngươi. Ta sẽ gìn giữ ngươi bằng tay phải công chính của Ta.
11. Nầy, tất cả những kẻ giận ngươi Sẽ bị hổ thẹn và nhục nhã. Những kẻ chống nghịch ngươi Sẽ như không và bị hủy diệt.