6. CHÚA Vạn Quân sẽ dùng Sấm sét, động đất, tiếng động lớn, Bão trốt, giông tố và ngọn lửa thiêu đốt mà phạt nó.
7. Đám đông tất cả các nước đánh A-ri-ên, Tất cả những kẻ tấn công, phá thành lũy Và làm cho nó buồn thảm sẽ như chiêm bao, Như khải tượng ban đêm.
8. Chúng nó sẽ như người đói mơ thấy mình ăn Nhưng thức dậy mình vẫn đói; Như người khát mơ thấy mình uống Nhưng thức dậy bị kiệt sức, và mình vẫn khát. Đám đông tất cả các nước Tấn công núi Si-ôn cũng sẽ như vậy.
9. Hãy kinh ngạc và sững sờ. Hãy làm cho mình mù lòa và không thấy. Hãy say nhưng không phải vì rượu nho, Hãy lảo đảo nhưng không phải vì rượu mạnh.
10. Vì CHÚA đã đổ thần ngủ mê trên các ngươi. Ngài đã bịt mắt các ngươi, là các tiên tri, Và trùm đầu các ngươi, là các vị tiên kiến.
11. Khải tượng về tất cả những điều này đối với các ngươi sẽ như lời của một cuốn sách bị niêm phong. Nếu đưa cho một người biết đọc và bảo: “Hãy đọc sách này,” người ấy sẽ nói: “Tôi không thể đọc được vì sách này đã niêm phong.”
12. Và nếu đưa cuốn sách cho một người không biết đọc rồi bảo: “Hãy đọc sách này,” người ấy sẽ nói: “Tôi không biết đọc.”
13. Chúa phán: “Vì dân này đến gần Ta bằng miệng; Tôn vinh Ta bằng môi Nhưng lòng thì xa cách Ta. Sự chúng nó kính sợ Ta Chỉ là điều răn của loài người, do loài người dạy bảo.
14. Cho nên, này một lần nữa, Ta sẽ làm cho dân này kinh ngạc, Từ kinh ngạc này đến kinh ngạc khác. Sự khôn ngoan của người khôn ngoan sẽ tiêu mất, Sự thông thái của người thông thái sẽ bị giấu kín.
15. Khốn cho những kẻ giấu chương trình của mình một cách sâu kín Khỏi CHÚA. Chúng làm việc trong bóng tối và nói: Ai sẽ thấy, ai sẽ biết chúng ta?”
16. Các ngươi thật ngược đời. Thợ gốm mà coi như đất sét! Đồ vật có nên nói với người làm ra mình: “Người không làm ra tôi,” Hay đồ gốm nói với thợ gốm rằng: “Người không hiểu.”
17. Có phải trong ít lâu nữa Li-ban sẽ trở thành ruộng phì nhiêu Và ruộng phì nhiêu được coi như rừng rậm hay sao?
18. Vào ngày ấy, kẻ điếc sẽ nghe lời trong sách, Con mắt kẻ mù từ nơi tối tăm Sẽ thấy.