1. Khốn cho vòng hoa kiêu ngạo của những người Ép-ra-im say sưa; Khốn cho đóa hoa tàn phai; là sự vinh quang hoa mỹ Ở trên đầu thung lũng phì nhiêu Của những người say rượu.
2. Nầy, Chúa có một kẻ mạnh mẽ và dữ dội Như giông tố mưa đá, như cơn gió tàn phá, Như giông tố nước lớn tràn ngập. Ngài lấy tay ném nó xuống đất.
3. Vòng hoa kiêu ngạo của những người Ép-ra-im say sưa Sẽ bị chà đạp dưới chân.
4. Đóa hoa tàn phai, sự vinh quang hoa mỹ Ở trên đầu thung lũng phì nhiêu Sẽ giống như trái vả chín trước mùa hạ. Ngay khi người ta thấy nó và tay vừa hái Thì đã nuốt ngay.
5. Vào ngày ấy CHÚA Vạn Quân Sẽ là vòng hoa vinh quang, Vương miện xinh đẹp Cho những người còn sót lại của dân Ngài.
6. Là thần công bình Cho người ngồi trên tòa xét xử, Là sức mạnh Cho những người đẩy lui trận chiến tại cửa thành.
7. Nhưng những người ấy lảo đảo vì rượu nho, Nghiêng ngả vì rượu mạnh. Thầy tế lễ và tiên tri đều lảo đảo vì rượu mạnh; Họ bị rượu nho ăn nuốt, Bị rượu mạnh làm cho nghiêng ngả; Họ lảo đảo khi thấy khải tượng Và vấp ngã trong khi xét xử.
8. Thật vậy, người ta ói mửa đầy cả bàn tiệc, Không có chỗ nào sạch.
9. “Ngài sẽ dạy kiến thức cho ai? Ngài sẽ giải thích sứ điệp cho ai? Có phải cho trẻ con vừa dứt sữa, Vừa rời vú mẹ chăng?
10. Vì: Lệnh này đến lệnh nọ, lệnh này đến lệnh nọ; Thước đo này đến thước đo nọ, thước đo này đến thước đo nọ. Một chút chỗ này, một tí chỗ kia.”
11. Thật vậy, Ngài sẽ dùng môi miệng lắp bắp Và ngôn ngữ xa lạ nói với dân này.