17. Ánh sáng của Y-sơ-ra-ên sẽ trở nên lửa, Đấng Thánh của nó sẽ là ngọn lửa; Nó sẽ thiêu đốt và ăn nuốt cỏ gai và bụi gai Trong một ngày.
18. Ngài sẽ hủy diệt sự huy hoàng của rừng rú và ruộng đất phì nhiêu, Cả linh hồn lẫn thể xác Như người bệnh mòn mỏi đi.
19. Cây trên rừng còn sót lại sẽ chẳng là bao Đến nỗi một đứa trẻ cũng có thể viết xuống.
20. Vào ngày ấy, những người còn lại của Y-sơ-ra-ên, Dân sống sót của nhà Gia-cốp Sẽ không còn nương cậy Vào kẻ đánh mình Nhưng thật lòng nương cậy nơi CHÚA, Đấng Thánh của Y-sơ-ra-ên.
21. Những người còn lại sẽ trở lại, những người còn lại của Gia-cốp Sẽ trở lại cùng Đức Chúa Trời quyền năng.
22. Hỡi Y-sơ-ra-ên, dù dân tộc ngươi đông như cát bờ biển, Chỉ một số dân còn lại sẽ trở lại. Sự hủy diệt đã định, Sự báo thù tràn ngập.
23. Vì như đã định, CHÚA Vạn Quân sẽ thi hành Sự hủy diệt trên khắp đất.
24. Cho nên, CHÚA Vạn Quân phán rằng: “Hỡi dân Ta, là người ở tại Si-ôn, Đừng sợ người A-si-ri Khi họ cầm roi đánh ngươi Và giơ gậy nghịch ngươi như người Ai-cập đã làm.
25. Vì chỉ trong ít lâu Ta sẽ hết giận ngươi Và cơn thịnh nộ Ta sẽ hướng về để hủy diệt chúng.”
26. CHÚA Vạn Quân sẽ giơ roi nghịch họ Như Ngài đã đánh dân Ma-đi-an nơi tảng đá Hô-rếp, Và Ngài cũng giơ gậy trên biển Như đã làm tại Ai-cập.
27. Vào ngày ấy, gánh nặng nó sẽ được cất khỏi vai ngươi, Ách nó sẽ được tháo khỏi cổ ngươi; Ách sẽ gãy Vì ngươi mập béo ra.
28. Nó đến A-giát; Đi xuyên qua Mi-gơ-rôn, Tích trữ đồ tiếp tế tại Mích-ma,
29. Chúng vượt qua đèo, Đóng trại qua đêm tại Ghê-ba, Ra-ma run rẩy, Ghi-bê-a của Sau-lơ chạy trốn.
30. Hỡi con gái Ga-lim, hãy kêu la lớn tiếng; Hỡi người La-ít, hãy lắng tai nghe! Thật đáng thương người A-na-tốt.
31. Mát-mê-na bỏ chạy, Dân thành Ghê-bim trốn tìm chỗ núp.
32. Chính ngày đó, nó sẽ dừng lại tại Nóp, Giơ nắm đấm nghịch Cùng núi của con gái Si-ôn, Nghịch cùng đồi Giê-ru-sa-lem.