Hab 3:7-17 Kinh Thánh Bản Dịch Mới (NVB)

7. Tôi thấy những người sống trong lều ở Cúc-san khổ sở, Và những người sống trong lều ở Ma-đi-an run sợ.

8. Lạy CHÚA, có phải Ngài nổi giận với sông ngòi? Các dòng sông có làm Ngài bừng giận, Hoặc biển cả làm Ngài phẫn nộ, Khi Ngài cưỡi ngựa chiến, Và xe chiến mã khải hoàn?

9. Ngài lột trần cây cung, Mũi tên là lời thề Ngài phán. Ngài dùng sông ngòi xẻ đất.

10. Núi đồi rung chuyển khi thấy Ngài; Mưa trút xuống ào ào như thác đổ. Vực sâu gào thét, Ngọn sóng dâng cao.

11. Mặt trời, mặt trăng dừng lại nơi chúng ở, Khi mũi tên Ngài lướt ngang sáng chói, Khi ngọn giáo Ngài lóe lên như chớp.

12. Trong cơn giận, Ngài rảo quanh cõi đất, Trong cơn phẫn nộ, Ngài chà đạp các dân tộc.

13. Ngài ra đi giải cứu dân mình, Đem sự cứu chuộc đến cho người được Ngài xức dầu. Ngài đập nát đầu bọn gian ác, Phơi trần chúng từ cổ đến chân.

14. Ngài dùng tên của các chiến sĩ bắn thủng đầu bọn chúng, Khi chúng ập tới như vũ bão để đánh chúng tôi tan tác, Khi chúng reo mừng Như sẵn sàng ăn nuốt người nghèo trong nơi kín.

15. Ngài cưỡi ngựa đạp trên biển cả, Khiến sóng to dậy lên, nổi bọt.

16. Vừa nghe xong, toàn thân tôi run rẩy, Môi tôi run lập cập, Xương cốt tôi rã rời, Bước chân đi lảo đảo. Tôi bình tâm chờ ngày hoạn nạn Giáng xuống dân xâm chiếm chúng tôi.

17. Dù cây vả ngưng trổ bông, Vườn nho không ra trái, Vườn ô-liu thất mùa, Ruộng nương không hạt lúa, Ràn mất hết chiên dê, Chuồng hết sạch bê bò,

Hab 3