5. Ai đã định kích thước địa cầu? Con có biết không? Hoặc ai đã giăng dây đo trái đất?
6. Đế cột chống đỡ nó nằm tựa trên gì? Ai đặt hòn đá góc hoàn tất móng nền,
7. Khi các sao mai hợp ca, Và các thiên thần reo mừng?
8. Ai đóng chặt hai cánh cửa, ngăn giữ biển lại, Khi nó trào ra khỏi lòng mẹ?
9. Chính Ta ban mây làm áo quần cho biển, Dùng mây đen dày đặc làm tã quấn cho nó.
10. Ta định ranh giới cho biển, Đóng cửa, cài then,
11. Và phán bảo: “Ngươi chỉ vô tới đây, không xa hơn nữa. Sóng biển ngang tàng phải dừng lại nơi đây.”
12. Từ khi sinh ra, có bao giờ con ra lệnh cho ban mai, Dạy cho hừng đông biết chỗ của nó,
13. Bảo nó nắm chặt các góc đất, Giũ mạnh cho kẻ ác ra khỏi?
14. Địa cầu đổi dạng như đất sét có ấn dấu, Núi đồi hiện rõ như lằn xếp trên chiếc áo.
15. Hừng đông đánh tan ánh sáng của kẻ ác, Tay chúng giương cao làm điều bạo ngược bị bẻ gẫy.
16. Có bao giờ con dò đến tận nguồn biển cả? Hoặc bước đi nơi sâu thẳm của đại dương?
17. Có ai chỉ con xem cổng Tử thần? Con có nhìn thấy cổng dẫn đến nơi tăm tối âm u?
18. Con có mường tượng nổi địa cầu dài rộng bao la dường nào? Nếu con biết tất cả những điều ấy, hãy nói đi.
19. Đâu là đường dẫn đến nơi ánh sáng cư trú? Còn bóng tối cư ngụ nơi nào?
20. Con có thể nào đưa chúng đến lãnh vực hoạt động mình, Hoặc nhận ra các nẻo đường về nhà chúng?
21. Chắc hẳn con biết, vì con sinh ra từ thuở ấy! Số ngày đời con hẳn thật nhiều!
22. Con có vào xem các kho dự trữ tuyết? Con có thấy các kho chứa mưa đá?
23. Ta để dành chúng cho thời hoạn nạn, Thời chiến tranh giặc giã lầm than.
24. Đâu là đường dẫn đến nơi tung ra chớp nhoáng? Nơi gió đông thổi tản mát trên đất?
25. Ai vạch lối cho mưa lũ, Chỉ đường cho sấm chớp,