1. Nghe dông bão lòng tôi cũng run sợ, Tim đập loạn xạ như muốn nhảy ra khỏi lồng ngực.
2. Xin các anh lắng nghe tiếng Ngài như tiếng sấm, Rền vang từ miệng Ngài.
3. Ngài thả chớp nhoáng vút qua cả gầm trời, Đến tận cùng mặt đất.
4. Ngay sau đó, tiếng Ngài gầm lên, Tiếng sấm oai nghi rền vang. Ngài không kiềm chế, cho chớp nhoáng tự do loé lên Khi tiếng Ngài vang ầm.
5. Đức Chúa Trời khiến tiếng sấm rền vang kỳ diệu, Ngài thực hiện những việc vĩ đại chúng ta không hiểu nổi.
6. Ngài truyền cho tuyết: “Hãy sa xuống đất!” Và bảo mưa dầm: “Hãy rơi tầm tã!”
7. Ngài niêm phong bàn tay mọi người, Để mọi người biết công việc Ngài.
8. Bấy giờ thú rừng rút vô hang, Nằm yên trong động.
9. Dông bão kéo đến từ phương nam, Giá buốt từ phương bắc.