27. Mà lòng tôi thầm bị mê hoặc, Và miệng tôi hôn, tay tôi sùng bái chúng,
28. Thì điều ấy chính là tội đáng bị tòa xử tử, Vì tôi đã chối bỏ Đức Chúa Trời trên cao.
29. Tôi không hề vui mừng khi kẻ thù tôi lâm nạn, Hoặc hớn hở khi chúng gặp tai họa,
30. Tôi không hề để miệng tôi phạm tội Trù cho chúng chết đi.
31. Những người trong nhà tôi đã chẳng nói: “Có ai mà Gióp chẳng cho ăn thịt no nê?”
32. Khách lạ không hề ngủ đêm ngoài đường phố, Tôi mở cửa đón tiếp khách đường xa.
33. Tôi không hề che đậy tội mình như A-đam, Chôn giấu gian ác trong lòng,
34. Để phải sợ hãi đám đông, Sợ họ hàng chê bai, Đến nỗi nín lặng, không dám ra khỏi cửa.
35. Ước gì có người lắng nghe tôi! Đây là chữ ký tôi. Xin Đấng Toàn Năng đáp lời tôi! Xin Đấng kiện tôi viết cáo trạng nêu tội tôi!
36. Tôi chắc hẳn sẽ mang cáo trạng trên vai, Ngay cả đội trên đầu như cái mão.
37. Tôi sẽ xin khai trình lên Chúa mọi điều tôi làm, Tôi sẽ đến chầu Ngài, hiên ngang như một vị hoàng.
38. Nếu đất ruộng tôi kêu gào tố tôi, Các luống cày cùng nhau than khóc,