6. Họ phải sống nơi vách khe, dọc theo sườn núi, Trong hang động dưới đất, hoặc trong hốc đá.
7. Họ hí rú lên giữa bụi rậm, Họ nằm chen chúc dưới lùm gai.
8. Vốn dốt nát, không tên tuổi, Họ bị đánh đập, đuổi ra khỏi xứ.
9. Nhưng bây giờ, con cái họ đặt vè nhạo tôi, Đem tôi ra bàn tán chê cười.
10. Chúng ghê tởm tôi, tránh xa tôi, Không ngại khạc nhổ vào mặt tôi.
11. Vì Đức Chúa Trời đã tháo dây cung tôi và hạ nhục tôi, Nên chúng không kiêng nể gì tôi.
12. Bên phải tôi, một lũ hỗn tạp nổi dậy, Đánh tôi phải bỏ chạy, Đắp mô đắp lũy hại tôi.
13. Chúng phá vỡ đường tôi đi, Tôi càng bị thiệt, chúng càng được lợi, Chúng không cần ai giúp.
14. Chúng ùa đến như qua khe thủng rộng trên tường, Chúng tràn vào giữa cảnh vách đổ đá rơi.
15. Nỗi kinh hoàng xâm chiếm tôi, Vinh dự tôi bị gió đuổi bay xa, Sự giải cứu tôi trôi theo làn mây.
16. Bây giờ lòng tôi tan vỡ, Những ngày khốn khổ bám chặt tôi.
17. Ban đêm xương cốt tôi bị đâm chích rã rời, Cơn đau gặm nhấm tôi không ngừng.
18. Đức Chúa Trời níu chặt áo tôi, Túm tôi ngang hông như thể túm cổ áo dài.
19. Ngài quăng tôi xuống đống bùn, Tôi khác nào bụi tro.
20. Con kêu xin, nhưng Ngài không đáp lại, Con khẩn cầu nhưng Ngài chẳng đoái hoài.
21. Ngài trở thành độc ác với con, Dùng toàn sức Ngài hãm bức con.
22. Ngài khiến gió bốc con lên, thổi bay xa, Ngài sai bão tố dồi dập con.
23. Phải, con biết Ngài sẽ đưa con về cõi chết, Nơi họp mặt của mọi người sống.
24. Con không hề đưa tay hại người lâm nạn, Khi người kêu cứu giữa cảnh đổ nát tang thương.