Gióp 30:1-10 Kinh Thánh Bản Dịch Mới (NVB)

1. Nhưng bây giờ chúng nhạo cười tôi, Bọn nhãi ranh nhỏ tuổi hơn tôi, Cha bọn chúng, tôi đã từ chối, Không cho chăn bầy chung với chó tôi.

2. Sức mạnh tay họ có lợi gì cho tôi, Khi sức lực họ đã tiêu tan?

3. Gầy mòn vì thiếu thốn và đói kém, Họ trốn vào đồng khô âm u, Hoang vắng, tiêu điều.

4. Họ hái lá cẩm quỳ, và các bụi cây dại, Ngay cả rễ cây đậu chổi cũng làm thức ăn cho họ.

5. Họ bị đuổi ra khỏi khu dân cư, Bị la mắng như tên trộm.

6. Họ phải sống nơi vách khe, dọc theo sườn núi, Trong hang động dưới đất, hoặc trong hốc đá.

7. Họ hí rú lên giữa bụi rậm, Họ nằm chen chúc dưới lùm gai.

8. Vốn dốt nát, không tên tuổi, Họ bị đánh đập, đuổi ra khỏi xứ.

9. Nhưng bây giờ, con cái họ đặt vè nhạo tôi, Đem tôi ra bàn tán chê cười.

10. Chúng ghê tởm tôi, tránh xa tôi, Không ngại khạc nhổ vào mặt tôi.

Gióp 30