15. Tôi là mắt của người mù, Chân của người què.
16. Tôi là cha kẻ khốn cùng, Tôi cứu xét đơn kiện tụng của người không quen biết.
17. Tôi bẻ gẫy nanh vuốt bọn vô đạo, Khiến chúng nhả mồi ra khỏi miệng.
18. Thuở ấy, tôi tự nhủ: “Ta sẽ qua đời trong tổ ấm, Ngày đời ta tăng nhiều như cát biển.”
19. Rễ tôi bò lan dài ra mé nước, Nhành lá tôi đọng sương đêm.