21. Vì chúng chẳng màng điều gì xảy đến cho gia đình, Sau khi chúng qua đời.
22. Ai dám dạy Đức Chúa Trời, Khi chính Ngài xét xử ngay cả các thiên thần?
23. Người nầy sống thảnh thơi, an nhàn, Khỏe mạnh đến khi chết:
24. Thân thể căng tràn nhựa sống, Tủy xương vẫn còn tươi tốt.
25. Người kia chết, cả đời cay đắng, Chưa hề nếm phước hạnh là gì.
26. Cả hai đều nằm trong bụi đất, Bọ dòi bao phủ cả hai.
27. Này, tôi biết rõ ý tưởng các anh, Các anh mưu toan bức hiếp tôi.
28. Các anh hỏi: “Nhà bọn cường hào ở đâu? Lều trại bọn gian ác ở đâu?”
29. Sao các anh không hỏi khách lữ hành? Sao không nhận lời chứng của họ?
30. Rằng kẻ ác được tha trong ngày tai họa, Được thoát trong ngày thịnh nộ?
31. Ai dám buộc tội kẻ ác ngay mặt nó? Ai dám báo trả điều nó làm?
32. Khi kẻ ác được đưa đến nghĩa trang, Phần mộ nó có người canh gác.