Gióp 19:14-25 Kinh Thánh Bản Dịch Mới (NVB)

14. Các thân bằng quyến thuộc đều lìa bỏ tôi, Khách ngụ trong nhà tôi cũng quên tôi.

15. Các nữ tỳ xem tôi như người lạ, Tôi trở thành ngoại kiều trước mắt chúng.

16. Tôi gọi đầy tớ tôi, nhưng nó không đáp lại, Ngay cả khi tôi mở miệng khẩn nài.

17. Vợ tôi ghê tởm sự sống tôi, Anh em tôi gớm ghiếc tôi.

18. Ngay cả bọn trẻ con cũng khinh bỏ tôi, Quay lưng đi khi tôi đứng dậy.

19. Tất cả những người bạn thân nhất đều ghê tởm tôi, Những người tôi yêu mến đều trở mặt chống lại tôi.

20. Xương tôi bám chặt vào da thịt, Tôi thoát được với da bọc răng!

21. Các anh là bạn tôi, xin thương xót tôi, xin thương xót tôi! Vì tay Đức Chúa Trời đã đánh tôi!

22. Sao các anh tiếp tục bắt bớ tôi như Đức Chúa Trời bắt bớ tôi? Các anh buộc tội tôi chưa đủ sao?

23. Ôi, ước gì các lời tôi được ghi chép, Ước gì chúng được khắc trên bia,

24. Với bút sắt, rồi mạ chì, Khắc trên đá đời đời còn đó!

25. Nhưng tôi biết chắc Đấng Cứu Chuộc tôi vẫn sống, Ngài sẽ chổi dậy sau cùng để bào chữa cho tôi trên đất.

Gióp 19