15. Nếu Đức Chúa Trời không tin cậy ngay cả các thiên thần, Nếu các tầng trời vẫn chưa sạch dưới mắt Ngài,
16. Huống chi loài người gớm ghiếc và hư đốn, Là kẻ phạm tội ác như uống nước lã!
17. Xin anh nghe tôi, tôi sẽ trình bày, Tôi sẽ kể lại điều gì tôi thấy,
18. Điều mà các nhà hiền triết đã dạy, Và không giấu những gì học được từ tổ tiên,
19. Khi Đức Chúa Trời ban đất nước cho riêng họ, Không có người nước ngoài sống giữa họ.
20. Kẻ ác bị dằn vặt suốt đời, Trọn những năm dành cho kẻ hà hiếp;
21. Tiếng kinh hoàng luôn văng vẳng bên tai, Đang bình an, kẻ Hủy Diệt xông vào;
22. Không hy vọng thoát khỏi cảnh tối tăm, Gươm giết hại luôn luôn chực sẵn.
23. Xác kẻ ác bị ném ra ngoài, làm thức ăn cho kên kên, Nó cảm biết ngày tăm tối gần kề.
24. Cảnh khốn khó cùng quẫn làm nó khiếp sợ, Dồn ép nó như ông vua sẵn sàng tấn công.
25. Vì nó đã vung tay lên chống nghịch Đức Chúa Trời, Ra vẻ anh hùng thách thức Đấng Toàn Năng.
26. Nó gân cổ chạy xông vào Ngài, Tay cầm khiên dày có núm, có u.
27. Dù mỡ phủ lấp mặt nó, Căng phồng bụng hông nó,
28. Nó sẽ sống trong những thành sắp bị tàn phá, Nhà cửa bỏ hoang Chờ đổ nát thành đống.
29. Nó không giàu có được, của cải nó không bền, Tài sản nó không lan rộng trên đất.