12. Danh ngôn các anh vô dụng như tro, Lời biện hộ các anh dễ bẻ như đất sét.
13. Xin các anh yên lặng, mặc cho tôi nói, Hậu quả ra sao, tôi xin chịu.
14. Sao tôi lấy răng cắn thịt mình, Và nắm mạng sống mình trong tay?
15. Ngài có thể giết tôi, tôi không còn hy vọng gì nữa, Dù vậy, tôi vẫn bênh vực nếp sống tôi trước mặt Ngài.
16. Chính điều ấy cũng là sự giải cứu cho tôi, Vì kẻ vô đạo không dám đến gần Ngài.
17. Xin các anh chú ý nghe lời tôi nói, Xin lắng tai nghe lời tôi giải thích.
18. Tôi đã chuẩn bị xong lý lẽ, Tôi biết chắc tôi sẽ được trắng án.
19. Nếu có ai tranh luận thắng được tôi, Bấy giờ tôi sẽ nín lặng chờ chết.
20. Xin Chúa ban cho con hai điều thôi, Để con khỏi phải trốn tránh Ngài.
21. Xin Chúa rút tay Ngài xa khỏi con, Xin Chúa cho con thôi hoảng hồn vì sợ Ngài.
22. Bấy giờ Chúa gọi, con xin thưa, Hoặc chúa cho con nói trước, và xin Ngài đáp lời con.
23. Con đã phạm bao nhiêu tội ác và lỗi lầm? Xin cho con biết vi phạm và tội lỗi con.
24. Sao Ngài phải ẩn mặt, Xem con như kẻ thù?
25. Lẽ nào Chúa khủng bố một chiếc lá bị gió cuốn đi, Hoặc đuổi bắt một cọng rơm khô?
26. Vì Ngài kết án con phải chịu điều cay đắng, Bắt con gánh hậu quả tội ác phạm thuở ấu thơ,
27. Ngài cùm chân con lại, Canh giữ mọi nẻo đường con đi, Theo dõi các dấu chân con.
28. Trong khi con khác nào bầu da mòn, Khác nào chiếc áo bị mối ăn.