1. Ôi! Ước gì đầu tôi là suối nước, Mắt tôi là nguồn lệ! Tôi sẽ khóc suốt ngày đêm, Khóc những người bị tàn sát trong dân tôi, con gái tôi.
2. Ôi! Ước gì Ta có được Một chỗ trọ trong sa mạc, Để Ta có thể bỏ dân Ta Và đi xa khỏi chúng! Vì hết thảy chúng đều gian dâm, Một bè lũ xảo quyệt.
3. “Chúng uốn lưỡi Như người ta giương cung, Chúng nắm quyền trong xứ Nhờ dối gạt chứ không vì trung tín. Chúng làm hết gian ác này đến gian ác nọ, Còn Ta, chúng chẳng màng nghĩ đến.” Đấy là lời CHÚA.
4. “Mỗi người hãy đề phòng bạn bè mình, Cũng đừng tin cậy anh em mình, Vì anh em cũng gạt gẫm như Gia-cốp, Và bạn bè nào cũng đi rong nói xấu.
5. Bạn bè lừa bịp lẫn nhau, Chúng không nói điều chân thật. Chúng luyện lưỡi nói điều dối gạt, Chúng phạm tội ác đến phát mệt.
6. Con đang sống giữa sự gian dối, Cũng vì gian dối mà chúng không chịu nhận biết Ta.” Đấy là lời CHÚA.
7. Vì thế CHÚA Vạn Quân phán như vầy: “Này, Ta sẽ thử và luyện chúng nó, Vì Ta có làm gì khác được với dân Ta, con gái Ta?
8. Lưỡi chúng nó là mũi tên sắc lẻm, Nói ra gian dối trong miệng chúng. Ai nấy chúc bình an cho bạn bè mình, Nhưng trong lòng thì bố trí phục kích.
9. Lẽ nào Ta không đoán phạt chúng vì những điều ấy sao? Đối với một dân tộc như thế, Lẽ nào Ta không thi hành Lẽ công chính sao?” Đấy là lời CHÚA.
10. “Ta sẽ khóc lóc kêu than vì đồi núi, Vì đồng cỏ nơi sa mạc, ta sẽ ca lời ai oán: ‘Ôi! Khắp nơi tiêu điều, không người qua lại, Không tiếng bò rống; Từ chim trời đến thú rừng, Thảy đều trốn biệt, mất luôn.’
11. Ta sẽ biến Giê-ru-sa-lem thành đống đổ nát, Thành hang chó rừng, Và các thành của Giu-đa sẽ điêu tàn, Không người ở.”
12. Người nào có đủ sự khôn ngoan để hiểu điều này? Người nào nhận được lời từ chính miệng CHÚA để giải thích việc này? Tại sao đất nước tan hoang, điêu tàn như sa mạc, không người qua lại?
13. CHÚA phán: “Vì chúng đã bỏ luật pháp Ta ban cho, không vâng theo tiếng Ta, và cũng không sống theo luật Ta,