8. Hãy trốn khỏi Ba-by-lôn, Hãy ra khỏi đất nước người Canh-đê, Hãy trở nên như dê đực dẫn đầu bầy dê cừu.
9. Này, Ta sẽ dấy lên một liên hiệp các nước lớn từ phương bắc; Chúng sẽ tiến đánh Ba-by-lôn, Chúng sẽ dàn binh, Đánh chiếm thành; Mũi tên chúng là mũi tên của chiến sĩ gieo tang tóc, Không trở về tay không.”
10. CHÚA phán: Đất nước Canh-đê sẽ bị cướp phá, Tất cả những người cướp phá nó sẽ no nê.
11. Hỡi những kẻ cướp bóc tài sản của Ta, Dù các ngươi vui mừng hí hửng, Dù các ngươi nhảy nhót như bò cái tơ đạp lúa, Và hí lên như ngựa giống,
12. Mẹ các ngươi sẽ xấu hổ vô cùng, Người sinh đẻ các ngươi sẽ mang tủi nhục, Vì này, đất nước các ngươi sẽ trở nên hèn yếu nhất, Một sa mạc, khô hạn và hoang vu.
13. Vì cơn phẫn nộ của CHÚA, Toàn cõi đất nước sẽ hoang vu, không người ở; Ai đi ngang qua Ba-by-lôn cũng kinh hoàng xuýt xoa Vì tất cả đều hoàn toàn đổ nát.
14. Hỡi tất cả những chiến sĩ bắn cung, Hãy dàn quân bao vây Ba-by-lôn! Hãy bắn vào thành, đừng tiếc mũi tên nào, Vì nó phạm tội chống nghịch CHÚA!
15. Hãy reo hò tứ phía! Nó giơ tay đầu hàng; Các tháp canh sụp đổ, Các tường thành bị phá sập. Đây là sự báo trả của CHÚA. Hãy báo trả nó! Hãy xử với nó y như nó đã xử!
16. Người gieo giống và người cầm lưỡi liềm vào mùa gặt, Hãy rời khỏi Ba-by-lôn! Vì lưỡi gươm ức hiếp, Ai nấy hãy quay về với dân tộc mình, Hãy trốn về quê hương mình!
17. Dân Y-sơ-ra-ên là đàn cừu tản lạc, Bị sư tử rượt đuổi; Trước kia, vua A-si-ri ăn nuốt chúng, Sau này, Nê-bu-cát-nết-sa, vua Ba-by-lôn, gặm xương chúng.
18. Vì thế, CHÚA Vạn Quân, Đức Chúa Trời của Y-sơ-ra-ên, phán như vầy: “Này, Ta sẽ trừng phạt vua Ba-by-lôn và đất nước nó, Như Ta đã trừng phạt vua A-si-ri.