21. Hãy lắng nghe đây. ‘Hỡi dân dại dột, u mê, Có mắt mà chẳng thấy, Có tai mà chẳng nghe.’ ”
22. CHÚA phán: “Ta đây, sao các ngươi chẳng kính sợ? Sao các ngươi chẳng run rẩy trước mặt Ta? Ta là Đấng lấy cát làm bờ cõi biển, Làm ranh giới đời đời, Biển không thể vượt qua. Sóng cuồn cuộn cũng chẳng làm gì được.
23. Nhưng dân này có lòng ương ngạnh và phản nghịch, Chúng rẽ lối, đi riêng.
24. Chúng chẳng màng thầm nhủ: ‘Chúng ta hãy kính sợ CHÚA, Đức Chúa Trời chúng ta, Là Đấng ban mưa xuống đúng thì, mưa mùa thu và mùa xuân, Là Đấng vì chúng ta giữ các tuần lễ đúng thì cho mùa gặt.’
25. Tội ác các ngươi đã xoay những điều này khỏi các ngươi, Tội lỗi các ngươi đã ngăn cản ơn mưa móc.
26. Có kẻ ác sống giữa dân Ta, Chúng rình rập như người bẫy chim thu nhỏ mình lại, Chúng gài bẫy, bắt người.
27. Nhà chúng đầy của gian trá, Như lồng đầy chim. Vì thế chúng giầu có, mạnh quyền,
28. Chúng béo tốt, mỡ màng. Chúng làm ác vượt bậc, Chúng không xét xử công minh, không bênh vực lý của người mồ côi, Không xét lẽ của người khốn cùng.”
29. CHÚA phán: “Lẽ nào Ta không đoán phạt chúng vì những điều ấy sao? Đối với một dân tộc như thế, Lẽ nào Ta không thi hành lẽ công chính sao?
30. Một việc hãi hùng rùng rợn Đã xảy ra trong xứ:
31. Tiên tri nói tiên tri giả dối, Thầy tế lễ cai trị theo ý các tiên tri, Thế nhưng dân Ta lại ưa thích như vậy! Các ngươi sẽ làm gì khi sự cuối cùng đến?”