14. Vì thế, CHÚA, Đức Chúa Trời Toàn Năng, phán như vầy: “Vì chúng nói lời ấy, Này, Ta sẽ khiến lời Ta nên như lửa trong miệng ngươi, Dân này như que củi, và lửa sẽ thiêu nuốt chúng.”
15. CHÚA phán: “Hỡi nhà Y-sơ-ra-ên, này, Ta sẽ đem một dân tộc từ miền xa xăm Đến xâm chiếm các ngươi, Một dân tộc hùng cường, lâu đời, Các ngươi không biết tiếng nói của chúng, Cũng không hiểu chúng nói gì.
16. Bao đựng tên của chúng giống như huyệt mả mở toang, Sẵn sàng nuốt xác các ngươi. Hết thảy bọn chúng đều là chiến sĩ mạnh dạn.
17. Chúng sẽ ăn nuốt mùa màng và thực phẩm của ngươi, Ăn nuốt con trai và con gái ngươi, Ăn nuốt bầy chiên và bầy bò của ngươi, Ăn nuốt cây nho và cây vả của ngươi. Chúng sẽ dùng gươm đập phá Các thành trì kiên cố mà ngươi hằng nương cậy.”
18. CHÚA phán: “Tuy nhiên, ngay cả trong những ngày đó, Ta cũng sẽ không diệt sạch các ngươi.
19. Khi chúng hỏi: ‘Vì sao CHÚA, Đức Chúa Trời chúng tôi, lại giáng tất cả những điều này trên chúng tôi?’ Con hãy đáp lời chúng: ‘Các ngươi lìa bỏ CHÚA và phụng sự các thần lạ trong xứ các ngươi thể nào, các ngươi cũng sẽ phụng sự các thần lạ trong xứ chẳng thuộc về các ngươi thể ấy.’
20. Hãy loan báo tin này cho nhà Gia-cốp, Hãy công bố ra trong xứ Giu-đa:
21. Hãy lắng nghe đây. ‘Hỡi dân dại dột, u mê, Có mắt mà chẳng thấy, Có tai mà chẳng nghe.’ ”
22. CHÚA phán: “Ta đây, sao các ngươi chẳng kính sợ? Sao các ngươi chẳng run rẩy trước mặt Ta? Ta là Đấng lấy cát làm bờ cõi biển, Làm ranh giới đời đời, Biển không thể vượt qua. Sóng cuồn cuộn cũng chẳng làm gì được.
23. Nhưng dân này có lòng ương ngạnh và phản nghịch, Chúng rẽ lối, đi riêng.
24. Chúng chẳng màng thầm nhủ: ‘Chúng ta hãy kính sợ CHÚA, Đức Chúa Trời chúng ta, Là Đấng ban mưa xuống đúng thì, mưa mùa thu và mùa xuân, Là Đấng vì chúng ta giữ các tuần lễ đúng thì cho mùa gặt.’
25. Tội ác các ngươi đã xoay những điều này khỏi các ngươi, Tội lỗi các ngươi đã ngăn cản ơn mưa móc.
26. Có kẻ ác sống giữa dân Ta, Chúng rình rập như người bẫy chim thu nhỏ mình lại, Chúng gài bẫy, bắt người.