1. Hãy lùng khắp các nẻo đường Giê-ru-sa-lem, Hãy quan sát và ghi chú, Hãy dò hỏi nơi các quảng trường, Xem có tìm được người nào Làm điều công bình, đeo đuổi sự thành tín, Để Ta có thể tha thứ cho thành ấy không?
2. Dù chúng có nói: “Thật như CHÚA hằng sống!” Đó chỉ là thề dối.
3. Ôi! Lạy CHÚA! Có phải mắt Chúa tìm kiếm lòng thành tín? Chúa đã đánh chúng, nhưng chúng không biết đau. Chúa đã tàn hại chúng, nhưng chúng không chịu sửa dạy. Chúng tự làm cho mặt mình cứng như đá, Chúng không chịu quay về.
4. Tôi thầm nhủ: “Nhưng đây chỉ là người nghèo khó, Dại dột, Vì chúng không biết đường lối của CHÚA, Luật pháp của Đức Chúa Trời mình.
5. Tôi phải đến với những người quyền thế, Trình bầy cho họ rõ. Chắc chắn họ biết đường lối của CHÚA, Sắc lệnh của Đức Chúa Trời mình. Nhưng những người này cũng đã bẻ ách, bứt dây.
6. Vì thế sư tử từ rừng rậm sẽ chụp giết chúng, Chó sói từ sa mạc sẽ sát hại chúng, Beo sẽ rình rập bên ngoài thành, Người nào ra khỏi thành sẽ bị cắn xé, Vì vi phạm của chúng quá nhiều, Tội bội bạc của chúng vô số.
7. Làm sao Ta có thể tha thứ cho ngươi được? Con cái ngươi đã lìa bỏ Ta, Chúng nhân danh những thần không phải là thần mà thề. Trong khi Ta nuôi chúng no đủ, Chúng lại phạm tội gian dâm, Tự rạch cắt mình trong nhà chứa!
8. Chúng khác nào ngựa nuôi béo động cỡn, Chạy theo vợ người lân cận mình mà hí.”
9. CHÚA phán: “Lẽ nào Ta không đoán phạt chúng Vì những điều ấy sao? Đối với một dân tộc như thế, Lẽ nào Ta không thi hành lẽ công chính sao?
10. Hãy len qua các luống nho và chặt phá, Nhưng đừng chặt sạch hết. Hãy chặt bỏ các chồi non, Vì chúng không thuộc về CHÚA.