34. Dân chúng kêu gào vang dội từ thành Hết-bôn Đến thành Ê-lê-a-lê và Gia-hát, Chúng cất tiếng kêu la từ thành Xoa, đến thành Hô-rô-na-im và Ê-lát Sê-li-sia. Ngay cả nước sông Nim-rim cũng khô cạn.”
35. CHÚA phán: “Ta sẽ dứt khỏi Mô-áp Những kẻ nào cúng tế tại các miếu đền, Những kẻ dâng sinh tế cho thần tượng.”
36. Vì thế, tôi than khóc Mô-áp như tiếng sáo rên da diết, Tôi than khóc dân thành Kiệt Hê-re như tiếng sáo ủ ê, Vì của cải chúng thâu góp đã tiêu tan.
37. Mọi người đều cạo trọc đầu, Cạo sạch râu, Cắt rạch tay, Quấn vải tang ngang lưng.
38. CHÚA phán: “Trong toàn xứ Mô-áp, mọi người đều khóc than tang chế Trên mọi sân thượng, Tại các quảng trường, Vì Ta đã đập bể Mô-áp Như một cái bình không ai ưa thích.
39. Ôi, Mô-áp tan nát! Chúng khóc lóc thảm thương! Ôi, Mô-áp quay lưng, tủi nhục! Mô-áp đã thành trò cười, Nỗi khiếp sợ cho mọi nước lân bang.”
40. Vì CHÚA phán như vầy: “Kìa, kẻ thù bay vút lên cao như chim đại bàng, Xòe cánh ra bao phủ đất Mô-áp!
41. Thành Kê-ri-giốt bị chiếm đóng, Các đồn lũy thất thủ. Ngày ấy, các chiến sĩ Mô-áp dũng cảm đều mất hết hồn vía Như thiếu phụ chuyển bụng đẻ.
42. Dân tộc Mô-áp sẽ bị tiêu diệt, Vì chúng dám tự cao tự đại chống nghịch CHÚA.”
43. CHÚA phán: “Hỡi dân Mô-áp, Kinh hoàng, vực sâu, cạm bẫy đang chờ các ngươi!”