20. “Mô-áp nhục nhã vì đã bị tàn phá. Hãy khóc lóc kêu than! Hãy loan báo khắp vùng sông Ạt-nôn: Mô-áp bị hủy diệt!”
21. Cả vùng cao nguyên bị trừng phạt: Các thành Hô-long, Gia-xa, Mê-phát,
22. Đi-bôn, Nê-bô, Bết Đíp-lát-tha-im,
23. Ki-ri-a-tha-im, Bết Ga-num, Bết Mê-ôn,
24. Kê-ri-giốt, Bốt-ra, Và tất cả các thành xa gần trong xứ Mô-áp.
25. CHÚA phán: “Sừng của Mô-áp đã bị chặt đứt, Cánh tay nó đã gẫy.
26. Hãy cho Mô-áp uống say túy lúy, Vì nó đã xấc xược chống lại CHÚA. Mô-áp sẽ nôn mửa lai láng Và chính nó sẽ thành trò cười.
27. Có phải ngươi cũng đã từng xem Y-sơ-ra-ên như trò cười sao? Y-sơ-ra-ên có bao giờ bị bắt quả tang cùng với bọn trộm cướp không? Mà sao hễ khi nào ngươi nhắc đến nó, Ngươi cũng lắc đầu chế nhạo?
28. Hỡi dân Mô-áp, hãy lìa bỏ nơi đô thị, Hãy ẩn náu nơi các khe đá! Hãy nên như chim bồ câu, Xây tổ nơi sườn vực sâu!
29. Chúng tôi có nghe về tính kiêu căng của Mô-áp, Kiêu căng vô cùng, Kiêu ngạo, kiêu căng, Tự đắc, tự cao, tự đại!”
30. CHÚA phán: “Chính Ta biết tính xấc xược của nó, Lời nó khoe khoang không nền tảng, Việc nó làm không giá trị.
31. Vì thế tôi sẽ than khóc Mô-áp, Tôi sẽ kêu la vì toàn cõi Mô-áp, Tôi sẽ rên xiết vì dân thành Kiệt Hê-re.
32. Hỡi cây nho Síp-ma, Ta khóc ngươi nhiều hơn ta khóc Gia-xe! Các nhánh ngươi vươn xa tận bờ biển, Vươn lên tận thành Gia-xe. Kẻ hủy diệt đã đáp xuống, Phá hại trái cây mùa hạ và mùa nho của ngươi.