22. Nàng kêu lên như tiếng rắn trườn đi, Vì kẻ thù tràn đến với đội quân hùng mạnh. Chúng cầm rìu xông tới Như đoàn phu đốn củi.
23. CHÚA phán: “Chúng chặt ngã rừng nàng, Vì rừng sâu không xuyên qua được. Chúng đông hơn cào cào, Không thể đếm được.
24. Nàng Ai-cập nhục nhã, Vì nàng bị nộp vào tay quân phương bắc.”
25. CHÚA Vạn Quân, Đức Chúa Trời của Y-sơ-ra-ên, phán: “Này, Ta sẽ hình phạt thần A-môn ở thành Thê-bê, nước Ai-cập, các tà thần và các vua Ai-cập, Pha-ra-ôn và những kẻ tin cậy người.
26. Ta sẽ phó chúng vào tay những kẻ tìm hại mạng sống chúng, vào tay Nê-bu-cát-nết-sa, vua Ba-by-lôn, và vào tay các cận thần của người. Nhưng sau đó, dân cư Ai-cập sẽ sống trở lại như ngày xưa.” CHÚA phán vậy.
27. “Còn ngươi, hỡi Gia-cốp, đầy tớ Ta, đừng sợ! Hỡi Y-sơ-ra-ên, đừng kinh khiếp! Vì Ta sẽ giải thoát ngươi khỏi miền xa xăm, Dòng dõi ngươi khỏi đất lưu đày. Gia-cốp lại sẽ được an cư lạc nghiệp, Không còn sợ hãi ai cả.
28. CHÚA phán: Còn ngươi, hỡi Gia-cốp, đầy tớ Ta, đừng sợ, Vì Ta hằng ở với ngươi. Ta sẽ tuyệt diệt mọi dân tộc, Nơi nào Ta tản mát các ngươi, Nhưng Ta sẽ chẳng tuyệt diệt ngươi. Ngươi sẽ không tránh khỏi hình phạt, Nhưng Ta sẽ sửa phạt ngươi cách chừng mực.”