17. Tại đấy, chúng sẽ gọi Pha-ra-ôn, vua Ai-cập, ‘Cái miệng huênh hoang đã đánh mất cơ hội!’ ”
18. Đức Vua, danh Ngài là CHÚA Vạn Quân, phán: “Thật như Ta hằng sống, Kẻ thù sẽ đến, như ngọn Tha-bô giữa các núi, Như núi Cạt-mên bên bờ biển cả.”
19. Hỡi nàng Ai-cập ngự chễm chệ, Hãy chuẩn bị hành trang đi đày! Vì thành Mem-phít sẽ nên hoang vu, Bị thiêu trụi, không người ở.
20. Ai-cập là bò cái tơ đẹp đẽ, Nhưng lại bị ruồi trâu Từ phương Bắc chích!
21. Ngay cả bọn lính đánh thuê ở giữa quân đội Ai-cập, Giống như bò con béo tốt, Cũng quay lưng, trốn chạy, Không giữ nổi vị trí. Vì ngày hoạn nạn đã đến với chúng, Giờ phán xét chúng đã điểm!