15. Kìa, có tiếng loan ra từ địa phận Đan, Tiếng báo tin độc hại từ núi Ép-ra-im.
16. Hãy thông báo cho các nước: ‘Xem kìa!’ Hãy công bố cho thành Giê-ru-sa-lem: ‘Quân thù bao vây đến từ miền xa xăm, Chúng hò hét chống lại các thành của Giu-đa.
17. Như người canh giữ ruộng, chúng siết chặt vòng vây từ mọi phía, Vì thành này phản loạn chống lại Ta.’ ” Đấy là lời CHÚA.
18. Nếp sống và hành động của ngươi Đã gây ra mọi điều ấy. Đó là hậu quả cay đắng Do gian ác ngươi gây ra, Nó đâm thấu tận đáy lòng ngươi.
19. Ôi! tôi đau lòng! Tôi đau lòng! Tôi quằn quại! Ôi! Lồng ngực tôi! Tim tôi đập thình thịch, Tôi không thể nín lặng, Vì, hỡi linh hồn ta, ngươi có nghe tiếng kèn vang dội, Tiếng hò hét của chiến trận.
20. Đổ nát và đổ nát, Khắp đất nước điêu tàn, Bỗng chốc lều trại tôi tan hoang, Màn giăng bứt đổ trong giây lát!
21. Tôi còn phải nhìn thấy cờ xí quân thù, Và nghe tiếng kèn báo hiệu cho đến khi nào?
22. Dân Ta thật là dại dột, Chúng chẳng nhận biết Ta. Chúng là con cái đần độn, Thiếu hiểu biết, Chúng khéo làm điều ác, Nhưng làm điều lành thì chúng chẳng biết!
23. Tôi nhìn xuống đất, Này cảnh hỗn độn điêu tàn, Tôi nhìn lên trời, Không thấy ánh sáng đâu cả.
24. Tôi nhìn xem các núi, Này núi rung chuyển, Hết thảy các đồi đều lắc lư qua lại.
25. Tôi nhìn xem, này không một bóng người, Hết thảy chim trời đều bay mất biệt.
26. Tôi nhìn xem, này đất mầu mỡ thành sa mạc, Hết thảy các thành đều đổ nát Trước mặt CHÚA, trước cơn thịnh nộ của Ngài.
27. CHÚA phán như vầy: “Khắp đất nước sẽ điêu tàn, Nhưng Ta chưa tận diệt đến cùng.
28. Vì thế, đất sẽ chịu tang, Bầu trời trên cao sẽ tối sầm lại, Vì Ta đã phán, Ta đã định, Ta sẽ không đổi ý, không rút lời.