Giê 20:7-18 Kinh Thánh Bản Dịch Mới (NVB)

7. Lạy CHÚA, Ngài đã dụ dỗ con, và con đã để cho mình bị dụ, Ngài đã uy hiếp con, và đã thắng! Con trở thành trò cười suốt ngày, Mọi người chế nhạo con.

8. Mỗi khi con rao truyền, con phải kêu lên, Con phải gào lên: “Bạo ngược và tàn phá!” Thật lời CHÚA đã khiến cho con Bị sỉ nhục và nhạo cười suốt ngày!

9. Mỗi khi con tự nhủ: “Tôi sẽ không nhắc đến lời Ngài, Hoặc nhân danh Ngài rao truyền nữa,” Thì lời Ngài dồn nén trong xương cốt con, Như lửa cháy trong lòng con. Con không thể dằn lòng được nữa, Con không thể thắng được!

10. Con nghe lắm người thì thầm “Kinh hoàng tứ phía! Hãy loan tin ra, phải, chúng ta hãy loan tin ra!” Hết thảy bạn bè con Mong chờ con vấp ngã: “Biết đâu nó sẽ bị dụ, Chúng ta sẽ thắng nó, Và trả thù nó.”

11. Nhưng CHÚA, Ngài ở với con như một chiến sĩ mạnh bạo, Vì thế, những kẻ khủng bố con sẽ vấp ngã, không thắng được, Chúng sẽ xấu hổ vô cùng, vì sẽ không thành công, Nhục nhã đời đời, không sao quên được.

12. Lạy CHÚA Vạn Quân, Ngài là Đấng dò xét người công chính, Đấng nhìn thấu lòng dạ và ý tưởng, Xin cho con thấy Ngài báo thù họ, Vì con đã giao phó việc con cho Ngài.

13. Hãy hát mừng CHÚA! Hãy tôn vinh CHÚA! Vì Ngài giải cứu người khốn cùng Khỏi tay kẻ làm ác.

14. Ngày tôi sinh ra đời là ngày khốn nạn! Ngày mẹ tôi sinh tôi ra, làm thể nào là ngày phúc lành được?

15. Khốn nạn thay cho người báo tin mừng cho cha tôi, Làm cho cha tôi tràn ngập niềm vui: “Con ông đã ra đời, một con trai!”

16. Người ấy sẽ giống như các thành CHÚA phá đổ, chẳng nuối tiếc. Sáng ngày người sẽ nghe tiếng kêu la cầu cứu, Đến giữa trưa, tiếng hò hét xung phong.

17. Sao tôi không chết phắt đi trong bụng mẹ, Và dạ con mẹ tôi trở thành nấm mồ cho tôi, Mang thai tôi suốt đời?

18. Sao tôi phải lọt lòng mẹ, Để thấy cảnh nhọc nhằn đau khổ, Và đời tôi qua đi trong tủi nhục?

Giê 20