Giê 2:14-28 Kinh Thánh Bản Dịch Mới (NVB)

14. Y-sơ-ra-ên có phải là một tên nô lệ, hoặc một kẻ tôi đòi sinh ra trong nhà chủ không? Thế tại sao nó lại trở thành của cướp bóc?

15. Sư tử tơ gầm rống Vang dậy chống lại nó: Chúng gây cho đất nước nó tan hoang, Các thành phố nó bị thiêu rụi, không người ở.

16. Ngay cả dân thành Nốp và Tác-pha-nết Cũng đã từng đập bể đầu ngươi.

17. Phải chăng ngươi đã tự chuốc lấy cho mình mọi điều ấy, Vì ngươi đã lìa bỏ CHÚA, Đức Chúa Trời ngươi, Đang khi Ngài dẫn dắt ngươi trên đường sao?

18. Bây giờ ngươi đi xuống Ai-cập, Uống nước sông Ninh, được ích gì? Ngươi đi qua xứ A-si-ri, Uống nước sông Ơ-phơ-rát, có lợi chi?”

19. Đây là lời của CHÚA Vạn Quân: “Chính tội ác ngươi sẽ sửa phạt ngươi, Chính sự bội giáo ngươi sẽ khiển trách ngươi. Hãy nhận biết thấm thía rằng Khi ngươi lìa bỏ CHÚA, Đức Chúa Trời ngươi, Và không có lòng kính sợ Ta, Đó là điều xấu xa và cay đắng là dường nào!”

20. “Này, từ lâu ngươi đã bẻ ách, bứt dây, Ngươi nói: ‘Tôi không muốn phục vụ.’ Thật vậy, trên mỗi đồi cao, dưới mỗi gốc cây rậm lá, Ngươi cúi khòm xuống, bán dâm.

21. Ta đã trồng ngươi, thuộc giống nho đỏ thắm, chọn lọc, Toàn là giống thuần chủng, Thế mà ngươi lại đổi thành Cây nho lạ, hôi tanh!

22. Dù ngươi có tắm gội bằng xà phòng, Rửa mình nhiều lần trong nước tro, Dấu vết tội ác ngươi vẫn sờ sờ trước mắt Ta,” Đấy là lời của CHÚA Vạn Quân.

23. “Sao ngươi dám nói: ‘Tôi không bị ô uế, Tôi không có đi theo thần Ba-anh.’ Hãy xem đường lối ngươi nơi thung lũng, Hãy nhận biết điều ngươi đã làm: Ngươi khác nào lạc đà cái tơ nhanh nhẹn, Dấu chân quấn quýt vào nhau;

24. Khác nào lừa cái rừng quen sống trong sa mạc, Hít gió khi động đực, Trong lúc này, ai có thể kìm hãm nó được? Lừa đực nào tìm nó khỏi phải mệt nhọc, Vì sẽ gặp được nó trong tháng nó động đực.

25. Đừng cho chân ngươi phải đi trần, Cũng đừng cho cổ họng ngươi phải khát. Nhưng ngươi nói: ‘Để mặc tôi. Tôi đã trót yêu thần lạ, Tôi phải đi theo chúng.’

26. Như tên trộm xấu hổ khi bị bắt quả tang, Dòng dõi nhà Y-sơ-ra-ên, Gồm cả dân chúng, các vua quan, Các thầy tế lễ, và các tiên tri, cũng xấu hổ dường vậy.

27. Chúng nói với gỗ: ‘Người là cha tôi.’ Và với đá: ‘Người sanh ra tôi.’ Thật chúng đã quay lưng lại với Ta, Thay vì quay mặt. Nhưng khi gặp hoạn nạn, chúng lại nói: ‘Xin đến cứu giúp chúng con!’

28. Thế các thần mà ngươi đã tự làm cho mình ở đâu? Hãy để chúng đến cứu giúp ngươi Trong giờ hoạn nạn, Nếu chúng cứu giúp được! Vì ngươi, hỡi Giu-đa, Ngươi có bao nhiêu thành là có bấy nhiêu thần!”

Giê 2