7. Ta đã từ bỏ dân Ta, Ta đã bỏ cơ nghiệp Ta, Ta đã giao dân Ta yêu quý Vào tay kẻ thù chúng.
8. Dân Ta nghịch lại Ta Như sư tử trong rừng rậm. Chúng lớn tiếng chống lại Ta, Vì thế Ta ghét bỏ chúng.
9. Dân Ta có phải là diều hâu có đốm, Bị diều hâu khác vây quanh? Hỡi tất cả các loài thú rừng, Hãy đến, hãy tụ tập lại, Hãy đến dự tiệc!
10. Nhiều người chăn đã hủy phá vườn nho Ta, Giầy đạp phần đất của Ta. Chúng đã biến phần đất đẹp đẽ của Ta Thành đồng hoang tiêu điều.
11. Chúng đã làm cho nó điêu tàn, Nó xơ xác khóc than với Ta. Cả đất nước điêu tàn, Nhưng không ai màng để tâm.
12. Quân thù cướp phá đã tràn đến Khắp các đồi trọc trong sa mạc. Vì lưỡi gươm của CHÚA cắn nuốt cả đất, Từ đầu này đến đầu kia, Không sinh vật nào an toàn cả.
13. Chúng gieo lúa mì, nhưng chỉ gặt gai gốc, Chúng làm việc khổ nhọc luống công. Chúng sẽ xấu hổ vì thu hoạch mình, Vì cơn giận cháy phừng của CHÚA!
14. CHÚA phán như vầy: “Về phần tất cả những người láng giềng gian ác của Ta đã xâm phạm cơ nghiệp Ta ban cho dân Y-sơ-ra-ên Ta, này, Ta sẽ bứng chúng khỏi đất mình, và Ta sẽ bứng nhà Giu-đa khỏi giữa chúng.