3. Buồn rầu tốt hơn đùa giỡn, Vì kinh nghiệm đau buồn mở mang tâm trí.
4. Người khôn ngoan để tâm nghĩ đến sự chết, Kẻ ngu dại chỉ nghĩ đến vui chơi.
5. Nghe người khôn ngoan khuyên dạy Tốt hơn là nghe tiếng ca hát của kẻ dại khờ,
6. Vì tiếng cười của kẻ dại Khác nào tiếng nổ lách tách của gai gốc đốt cháy dưới nồi, Trống rỗng, không có ý nghĩa gì?
7. Khi bị ức hiếp, người khôn có thể hóa dại, Và của hối lộ làm mờ tâm trí.
8. Kết thúc một việc tốt hơn khởi đầu việc; Kiên nhẫn hơn kiêu căng.
9. Đừng vội nóng giận, Vì cơn giận dữ sẵn chờ trong lòng kẻ dại.
10. Đừng hỏi: “Sao thời trước tốt hơn thời nay?” Vì hỏi như vậy là thiếu khôn ngoan.
11. Sự khôn ngoan quí giá như thừa hưởng gia tài điền sản, Và đem lại lợi ích lâu dài cho người sống trên đời.
12. Cũng như tiền bạc, Sự khôn ngoan như bóng che thân, Nhưng sự hiểu biết của người khôn ngoan có ích lợi lâu dài hơn, Vì nhờ sự khôn ngoan mà bảo tồn được mạng sống mình.
13. Hãy suy gẫm công việc của Đức Chúa Trời; Vật Ngài bẻ cong Ai làm thẳng lại được?
14. Gặp thời thịnh vượng, hãy vui hưởng; Nhưng khi sa cơ thất thế, hãy suy nghiệm. Phước hay họa Đều do Đức Chúa Trời định đoạt, Loài người không có cớ gì Phiền trách được Ngài.
15. Suốt đời tôi, tôi đã nhìn thấy biết bao nhiêu điều khó hiểu. Có người công chính, trung tín vâng theo lời Đức Chúa Trời nhưng lại chết yểu; Cũng có kẻ làm ác, nhưng lại sống lâu.