19. Một người nhờ khôn ngoan mà có thế lực Hơn cả mười người cầm quyền trong hội đồng thành phố.
20. Thật ra, trên đời này, không có một người công chính nào luôn làm điều phải Và không hề phạm tội.
21. Vậy, đừng chú tâm đến mọi lời đàm tiếu, Kẻo con nghe lời đầy tớ mình nguyền rủa.
22. Vì con tự biết trong lòng rằng Chính con cũng đã nhiều lần nguyền rủa kẻ khác.
23. Tôi cậy sự khôn ngoan của các bậc hiền triết nghiệm xét mọi điều trên. Tôi tự nhủ: “Tôi sẽ nhờ các nguyên tắc khôn ngoan tìm được câu giải đáp.” Nhưng câu giải đáp vẫn còn xa cách tôi.
24. Mọi việc xảy ra đều sâu xa, huyền nhiệm, Trí óc con người làm sao thấu triệt được?
25. Tôi lại quyết tâm tìm hiểu, khảo sát, và tra cứu sự khôn ngoan cùng nguyên lý muôn vật. Tôi nhận ra được gian ác là thiếu sáng suốt và ngu dốt là điên rồ.
26. Tôi thường nhận thấy đàn bà lòng đầy cạm bẫy gây nhiều cay đắng hơn cả sự chết. Tình nàng như bẫy lưới, vòng tay nàng như dây xích. Người nào đẹp lòng Đức Chúa Trời thoát khỏi tay nàng, còn tội nhân rơi vào bẫy nàng.