Gi 12:34-50 Kinh Thánh Bản Dịch Mới (NVB)

34. Đoàn dân nói lại: “Chính chúng tôi có nghe Kinh Luật dạy rằng Chúa Cứu Thế còn mãi muôn đời, sao Thầy lại nói Con Người phải bị treo thân? Con Người đó là ai vậy?”

35. Đức Giê-su đáp: “Ánh sáng chỉ còn soi giữa các người ít lâu nữa mà thôi! Hãy bước đi trong khi các người còn có ánh sáng kẻo bóng tối bất chợt bao trùm các người! Người đi trong tối tăm không biết mình đi đâu.

36. Hãy tin cậy nơi ánh sáng trong khi các người còn có ánh sáng để được trở thành con cái của ánh sáng.” Dạy bảo xong, Đức Giê-su ẩn mặt, lánh xa họ.

37. Ngài đã làm bao nhiêu dấu lạ trước mặt họ như vậy mà họ vẫn không chịu tin Ngài,

38. để cho lời tiên tri I-sa được ứng nghiệm: “Lạy Chúa, ai đã tin nhận lời chúng con tường trình, Và cánh tay Chúa đã được tỏ cho ai?”

39. Sở dĩ họ không thể nào tin được là vì I-sa đã nói:

40. “Chúa đã làm cho mắt họ mù lòa, Cho lòng họ chai đá, Để có mắt mà không thấy, Có tâm trí mà không hiểu, Và cũng chẳng hoán cải để Ta chữa lành họ!”

41. I-sa nói những điều nầy là nói về chính Chúa, vì ông đã được trông thấy vinh quang Ngài.

42. Dù sao, cũng có nhiều người trong giới lãnh đạo tin Ngài, nhưng vì cớ người Pha-ri-si, họ không dám tuyên xưng, sợ bị khai trừ khỏi hội đường;

43. và vì họ coi trọng vinh quang của loài người hơn vinh quang từ Đức Chúa Trời.

44. Đức Giê-su lên tiếng tuyên bố: “Người nào tin Ta, thật ra không phải chỉ tin Ta, nhưng tin Đấng đã sai Ta đến.

45. Còn người nào thấy Ta chính là thấy Đấng đã sai Ta.

46. Ta đã đến làm ánh sáng cho thế gian để những ai tin Ta không còn ở trong tối tăm nữa!

47. Nếu ai nghe lời Ta mà không vâng giữ, thì không phải Ta kết án kẻ ấy, vì Ta đến không phải để kết án, nhưng để cứu vớt thế gian.

48. Ai khước từ Ta và không tiếp nhận lời Ta thì đã có biện pháp xét xử rồi; chính lời Ta phán dạy sẽ kết án họ trong ngày sau cùng.

49. Vì Ta không tự mình giảng dạy, nhưng Cha là Đấng sai Ta đã truyền cho Ta điều răn phải giảng và phải dạy.

50. Ta biết điều răn Ngài là sự sống vĩnh phúc. Vậy, những lời Ta nói đều do Cha truyền bảo Ta phải nói.”

Gi 12