1. Ngày một tháng ba năm thứ mười một, lời của CHÚA phán cùng tôi rằng:
2. “Hỡi con người, hãy nói với Pha-ra-ôn, vua Ai Cập cùng đám dân của nó: ‘Ngươi sẽ so sánh với ai về sự vĩ đại của mình?
3. Kìa, A-si-ri như cây tùng ở Li-ban, Cành lá xinh tươi, bóng cây rậm rạp như rừng, Thân cao lớn, Ngọn cao vút giữa các cành lá sum sê.
4. Nước nuôi cho nó lớn, Vực sâu làm cho nó cao; Các sông chảy Chung quanh nơi nó được trồng; Các sông nhánh chảy ra Khắp các cây trong đồng.
5. Nhờ nước tưới dồi dào Cho nên thân cây cao lớn Hơn tất cả các cây trong đồng; Cành lá rậm rạp; Các nhánh vươn dài.
6. Mọi giống chim trời Làm tổ trên cành; Dưới bóng cây, Mọi thú đồng sinh con cái Và mọi dân lớn đều Cư trú dưới bóng nó.
7. Nó xinh đẹp vì to lớn, Cành lá dài Và rễ đâm vào Nơi có nhiều nước.
8. Những cây tùng trong vườn Đức Chúa Trời Không sánh được; Các cây thông cũng không Bằng các cành lá nó; Những cây tiêu huyền Không so được với các cành nó; Không một cây nào trong vườn Đức Chúa Trời Sánh bằng vẻ đẹp của nó.
9. Ta làm cho nó xinh đẹp Với cành lá sum sê đến nỗi Mọi cây trong vườn Ê-đen, Là vườn của Đức Chúa Trời đều ganh tị.
10. Cho nên CHÚA Toàn Năng phán như vầy: Vì nó có thân to lớn, ngọn vươn lên cao vút giữa các cành lá sum sê nên lòng nó sinh tự cao vì sự cao lớn của mình.
11. Vì thế Ta sẽ trao nó vào tay kẻ quyền uy của các nước để đối xử xứng đáng với sự gian ác của nó. Ta đã bỏ nó.
12. Những kẻ ngoại quốc từ những nước hung dữ nhất sẽ chặt ngã và bỏ mặc chúng nó. Nhánh nó sẽ rơi trên các núi đồi và thung lũng; cành lá nó tan tác khắp các khe trong xứ. Mọi dân trên đất lìa xa bóng nó và từ bỏ nó.