Dân 23:9-16 Kinh Thánh Bản Dịch Mới (NVB)

9. Từ chót núi tôi thấy họ, Từ đồi cao tôi nhìn họ. Tôi thấy họ, một dân sống riêng rẽ, Không coi mình như một nước thế gian.

10. Ai lường được cát bụi của Gia-cốp? Ai đếm được phần tư dân số Y-sơ-ra-ên? Cho tôi chết cái chết của người công chính, Cho tôi qua đời như họ qua đời!”

11. Ba-lác hỏi Ba-la-am: “Ông làm gì vậy? Tôi mời ông đến nguyền rủa quân thù, nhưng ông lại đi chúc phước cho họ.”

12. Ông đáp: “Tôi phải nói những lời CHÚA đặt trong miệng tôi.”

13. Sau đó, Ba-lác nói với Ba-la-am: “Ông đi với tôi đến một nơi khác, tại đấy ông sẽ thấy họ, nhưng cũng chỉ thấy được một phần dân ấy, và ông sẽ nguyền rủa họ cho tôi.”

14. Rồi Ba-lác dẫn Ba-la-am đến cánh đồng Xô-phim, lên đỉnh núi Phích-ga, lập tại đó bảy cái bàn thờ, dâng trên mỗi bàn thờ một con bò và một con chiên.

15. Ba-la-am nói với Ba-lác: “Xin vua đứng đấy, bên của lễ thiêu mình, còn tôi sẽ đi đến đằng kia gặp CHÚA.”

16. CHÚA gặp Ba-la-am, đặt lời trong miệng ông, và bảo ông trở về nói với Ba-lác.

Dân 23