5. Họ xúc phạm đến Đức Chúa Trời, nói nghịch Môi-se, rằng: “Sao ông đem chúng tôi ra khỏi Ai-cập để chết trong sa mạc này? Ở đây chẳng có bánh, chẳng có nước. Và chúng tôi đã chán ngấy loại bánh đạm bạc này!”
6. CHÚA sai rắn lửa đến, cắn nhiều người chết.
7. Người ta đến nói với Môi-se: “Chúng tôi có tội vì đã nói xúc phạm đến CHÚA và ông. Xin ông cầu CHÚA để Ngài đuổi rắn đi.” Môi-se cầu thay cho nhân dân.
8. CHÚA phán bảo Môi-se: “Làm một con rắn lửa, đem treo trên một cây trụ. Người bị rắn cắn khi nhìn đến nó thì được sống.”
9. Vậy Môi-se làm một con rắn bằng đồng, đem treo trên một cây trụ. Ai bị rắn cắn, nhìn lên con rắn đồng đều được thoát chết.
10. Người Y-sơ-ra-ên lại ra đi, và dừng chân cắm trại tại Ô-bốt.
11. Đi từ Ô-bốt, họ cắm trại tại Y-giê A-ba-rim trong sa mạc, về phía đông Mô-áp.
12. Từ đó ra đi, họ cắm trại tại thung lũng Xê-rết.
13. Tiếp tục ra đi, họ cắm trại trong sa mạc, bên kia sông Ạt-nôn; sa mạc này lan rộng đến lãnh thổ người A-mô-rít. Sông Ạt-nôn là biên giới xứ Mô-áp, nằm giữa Mô-áp và lãnh thổ người A-mô-rít.
14. Vì thế trong sách chiến trận của CHÚA có ghi: “Na-hép ở Su-phơ và các thung lũng, Sông Ạt-nôn và triền thung lũng
15. Chạy dài đến thành A-rơ, Lượn quanh biên giới Mô-áp.”
16. Từ đó, họ tiếp tục đi đến Bê-e, và nơi đây CHÚA phán bảo Môi-se: “Tập họp nhân dân lại, Ta sẽ cho họ nước uống.”
17. Và người Y-sơ-ra-ên ca lên như sau: “Trào nước lên, hỡi giếng Cho ta lên tiếng, hát ca