4. và dạy họ ngôn ngữ và văn học Canh-đê. Các thanh niên này phải đẹp trai, không tật nguyền, khôn ngoan về mọi mặt, có kiến thức, có khả năng học hỏi, để có thể phục vụ tại triều đình.
5. Vua cũng ra lệnh ban cho họ mỗi ngày thức ăn y như thức ăn dọn cho vua dùng và rượu vua uống. Sau ba năm học tập, họ sẽ được bổ nhiệm vào triều.
6. Trong số các thanh niên được chọn thuộc chi tộc Giu-đa có Đa-ni-ên, Ha-na-nia, Mi-sa-ên, và A-xa-ria.
7. Nhưng quan cận thần trưởng đặt tên khác cho họ. Ông gọi Đa-ni-ên là Bên-tơ-sát-xa, Ha-na-nia là Sa-đơ-rắc, Mi-sa-ên là Mê-sác, và A-xa-ria là A-bết Nê-gô.
8. Đa-ni-ên quyết tâm không để cho mình bị ô uế vì thức ăn và rượu của vua, nên xin quan cận thần trưởng miễn cho chàng những thứ ấy để chàng khỏi bị ô uế.
9. Đức Chúa Trời khiến cho Đa-ni-ên được lòng quan cận thần trưởng.
10. Tuy nhiên, ông đáp lời Đa-ni-ên: “Tôi sợ nhà vua. Nhà vua đã chỉ định thức ăn thức uống cho các anh. Nếu nhà vua thấy các anh tiều tụy hơn các thanh niên cùng lứa tuổi, thì chẳng khác nào các anh nộp đầu tôi cho nhà vua.”