1. Sự khôn ngoan đã chẳng kêu gọi? Sự sáng suốt đã chẳng lên tiếng sao?
2. Sự khôn ngoan đứng trên các đỉnh cao, Bên cạnh đường; ở các ngã tư;
3. Ở gần cổng; trước cửa thành; Nơi lối vào; nó kêu to:
4. “Hỡi loài người, ta kêu gọi các người; Lời kêu gọi của ta cho nhân loại.
5. Hỡi người đơn sơ, hãy hiểu sự khôn khéo; Hỡi kẻ ngu dại, hãy hiểu biết sáng suốt.
6. Hãy nghe, vì ta sẽ nói điều cao quý; Mở môi miệng phán điều ngay thẳng.
7. Vì miệng ta nói lên chân lý, Môi ta ghê tởm điều gian ác.
8. Tất cả những lời từ miệng ta đều công chính; Không có gì xuyên tạc hay gian tà trong ấy.
9. Tất cả đều rõ ràng cho người hiểu biết, Và đúng đắn cho người tìm thấy tri thức.
10. Hãy nhận lấy lời giáo huấn của ta thay vì bạc, Và sự tri thức hơn là vàng ròng.
11. Vì sự khôn ngoan quý hơn hồng ngọc; Tất cả mọi vật con ao ước đều không thể sánh được.
12. Ta, sự khôn ngoan sống với sự khôn khéo; Ta sở hữu tri thức và sự suy xét.
13. Kính sợ CHÚA là ghét điều ác; Ta ghét kiêu ngạo, tự cao, Đường lối ác và miệng gian tà.
14. Sự cố vấn và khôn ngoan thuộc về ta; Ta có sự hiểu biết và sức mạnh.
15. Nhờ ta các vua trị vì, Và những người lãnh đạo ban hành các luật công bình.