2. Để con nắm giữ sự thận trọng, Và môi con gìn giữ sự hiểu biết.
3. Vì môi của người đàn bà dâm loạn tiết ra mật ngọt; Miệng nó dịu ngọt hơn dầu.
4. Nhưng rốt cuộc đắng như ngải cứu, Sắc như gươm hai lưỡi.
5. Chân nó đi đến sự chết, Bước nó dẫn xuống Âm Phủ.
6. Nó không cân nhắc con đường sự sống, Đường lối nó lầm lạc mà nó không biết.
7. Hỡi các con ta, giờ đây hãy nghe ta; Chớ từ bỏ những lời của miệng ta.