1. Hỡi con ta, hãy chú ý đến sự khôn ngoan ta, Hãy lắng tai nghe sự sáng suốt của ta;
2. Để con nắm giữ sự thận trọng, Và môi con gìn giữ sự hiểu biết.
3. Vì môi của người đàn bà dâm loạn tiết ra mật ngọt; Miệng nó dịu ngọt hơn dầu.
4. Nhưng rốt cuộc đắng như ngải cứu, Sắc như gươm hai lưỡi.
5. Chân nó đi đến sự chết, Bước nó dẫn xuống Âm Phủ.
6. Nó không cân nhắc con đường sự sống, Đường lối nó lầm lạc mà nó không biết.
7. Hỡi các con ta, giờ đây hãy nghe ta; Chớ từ bỏ những lời của miệng ta.
8. Hãy giữ đường lối con cách xa nó; Chớ đến gần cửa nhà nó.
9. E rằng con sẽ tiêu phí danh dự con cho những kẻ khác, Các năm tháng đời con cho kẻ bạo tàn;
10. E những người lạ sẽ hưởng trọn công sức của con, Và công lao con sẽ vào nhà người ngoại quốc.
11. Rốt cuộc con sẽ rên siết khi xác thịt Và thân thể tiêu mòn.
12. Bấy giờ con sẽ nói: “Sao tôi đã ghét sự giáo huấn; Lòng tôi đã khinh lời quở trách.
13. Tôi đã không vâng lời các thầy giáo; Tôi đã không lắng tai nghe những người dạy dỗ tôi.