6. Kẻ ác mắc bẫy trong chính tội lỗi của hắn; Nhưng người công chính ca hát và vui mừng.
7. Người công chính biết quyền lợi của kẻ nghèo; Kẻ ác không có sự hiểu biết ấy.
8. Kẻ nhạo báng khơi ngọn lửa náo loạn trong thành lên; Nhưng người khôn ngoan đẩy lui cơn giận dữ.
9. Nếu một người khôn ngoan tranh tụng với một kẻ ngu dại; Chỉ đưa đến giận dữ, cười cợt và không có hòa giải.
10. Kẻ khát máu ghét người vô tội; Nhưng người ngay thẳng bảo vệ mạng sống người vô tội.
11. Kẻ ngu dại bộc lộ tất cả sự giận dữ, Nhưng người khôn ngoan im lặng kiềm chế nó.
12. Nếu một người cai trị nghe lời dối trá, Tất cả những kẻ phục vụ người đều là gian ác.
13. Người nghèo khổ và kẻ áp bức đều gặp nhau ở một điểm chung, Mắt cả hai người đều nhận ánh sáng từ CHÚA.
14. Nếu vua xét xử công bình người nghèo, Ngôi vua sẽ được bền vững đời đời.
15. Roi vọt và quở trách đem lại khôn ngoan, Còn đứa con lêu lổng làm mẹ nó hổ thẹn.