5. Kẻ nào nịnh hót người láng giềng, Tức là giăng lưới dưới chân người.
6. Kẻ ác mắc bẫy trong chính tội lỗi của hắn; Nhưng người công chính ca hát và vui mừng.
7. Người công chính biết quyền lợi của kẻ nghèo; Kẻ ác không có sự hiểu biết ấy.
8. Kẻ nhạo báng khơi ngọn lửa náo loạn trong thành lên; Nhưng người khôn ngoan đẩy lui cơn giận dữ.
9. Nếu một người khôn ngoan tranh tụng với một kẻ ngu dại; Chỉ đưa đến giận dữ, cười cợt và không có hòa giải.