1. Sự vinh hiển không thích hợp cho kẻ ngu dại, Như tuyết giữa mùa hè, như mưa trong mùa gặt.
2. Như chim sẻ bay chuyền, như chim én bay liệng; Lời rủa vô cớ cũng vậy, nó sẽ không thành.
3. Roi dành cho ngựa, hàm thiếc dùng cho lừa Và roi vọt dành cho lưng kẻ ngu dại.
4. Đừng trả lời kẻ ngu dại theo như sự ngu dại của nó; E rằng con cũng như nó chăng.
5. Trả lời kẻ ngu dại tùy theo sự ngu dại của nó, Kẻo nó tưởng mình khôn ngoan theo mắt mình.
6. Ai nhờ kẻ ngu dại đem tin tức, Giống như tự chặt chân hay nuốt lấy điều hung dữ.
7. Châm ngôn trong miệng kẻ ngu dại, Cũng như chân bại vô dụng của người què.
8. Ban vinh dự cho kẻ ngu dại, Cũng như cột viên đá vào cái nỏ.
9. Châm ngôn trong miệng kẻ ngu dại, Như cái gai đâm vào tay kẻ say rượu.
10. Ai mướn một kẻ ngu dại và khách qua đường, Cũng như một người bắn cung gây thương tích mọi người.
11. Kẻ ngu dại lặp lại điều ngu xuẩn mình, Khác nào chó ăn lại đồ nó mửa ra.
12. Con có thấy một người tự cho mình khôn ngoan theo mắt mình không? Kẻ ngu còn có hy vọng hơn người đó.
13. Kẻ lười biếng nói có con sư tử ở ngoài đường, Sư tử ở giữa phố.
14. Cửa xoay quanh bản lề thế nào, Kẻ lười biếng trăn trở trên giường thể ấy.
15. Kẻ lười biếng chôn tay mình trong đĩa; Nó quá mệt mỏi để đưa tay mình lên miệng.