1. Người nào sống cô độc tìm kiếm dục vọng riêng; Nó chống lại với mọi quyết định khôn ngoan.
2. Kẻ ngu dại không thích sự sáng suốt; Nó chỉ muốn bày tỏ ý kiến riêng.
3. Khi sự gian ác đến, khinh bỉ cũng đến; Và khi sự xấu hổ đến, nhục nhã cũng theo.
4. Lời nói từ miệng một người như vực nước sâu; Nguồn khôn ngoan như dòng suối tuôn chảy.
5. Thiên vị kẻ gian ác Hay tước đoạt sự công bình của kẻ vô tội là điều sai lầm.
6. Môi kẻ ngu dại đem lại tranh chấp; Miệng nó mời mọc một trận đòn.